Làm thế nào để “thú nhận” với bố mẹ một cách tự tin và hãnh diện về nghề xem bài Tarot của mình?
Bạn có nhớ mình lần đầu thú nhận với cha mẹ, bạn bè và người thân, kể cả đồng nghiệp hay những người hoàn toàn xa lạ rằng mình là một người xem bài Tarot là khi nào không? Hay là bạn vẫn chưa có can đảm nói ra điều đó?
Việc “thú nhận” với bố mẹ tôi hết sức dễ dàng. Bởi vì mẹ là người cho tôi bộ Tarot đầu tiên (mặc dù bà luôn lặp đi lặp lại rằng mình không tin vào những thứ mê tín như vậy). Và việc nói ra với những người bạn thân cũng thuận lợi như thế.
Nhưng khi nói về vấn đề này với đồng nghiệp thì…! Khi thay đổi thông tin nghề nghiệp trong trang cá nhân của mình trên LinkedIn và Facebook thành “Chuyên gia Tarot” thì tôi cũng cảm thấy khá là “hại não”. Và việc nói với một người lạ rằng tôi xem bài để kiếm sống mà không cảm thấy ngượng hay nhanh chóng lấp liếm rằng “Oh nhưng mà tôi cũng làm trong doanh nghiệp và có bằng cử nhân hẳn hoi đấy.” – thì gần như là không thể.
Hãy giữ bí mật về khả năng của mình
Chúng ta hoàn toàn có quyền quyết định rằng sẽ công khai khả năng xem bài của mình hay là giữ nó như một bí mật cá nhân.
Có thể là bạn đang làm việc trong một công ty và không muốn những đồng nghiệp của mình lên Google hay Facebook và phát hiện ra mình là một người xem bài Tarot. Hoặc có thể những quy tắc về nghề nghiệp của bạn không cho phép thực hành Tarot một cách công khai (như là nghề chữa bệnh bằng thôi miên hay bác sĩ tâm lý).
Hoặc có thể tín ngưỡng của bạn rất nghiêm khắc và cho rằng Tarot là “tà đạo” (thậm chí chúng ta đều biết rằng Tarot có mối liên hệ lịch sử hết sức rõ ràng với Công Giáo) và nếu có ai đó biết rằng bạn sử dụng các lá bài ấy thì bạn sẽ bị nói rằng linh hồn mình sẽ bị kéo xuống địa ngục.
Hay có thể bạn sợ bị nhạo báng và mang ra làm trò cười, thậm chí là bởi bạn bè của mình.
Vì thế, để che giấu những gì mình làm, ta có thể dùng những tên giả (như tôi đã dùng cái tên “Biddy” khoảng 15 năm nay), thu hồi những hình ảnh cá nhân, giấu những quyển sách và những bộ bài tarot vào chỗ bí mật hoặc chỉ nói cho những ai chúng ta thật sự tin tưởng.
Nhưng chúng ta có phải “trốn trong tủ áo” cả đời mình hay không? Tại sao lại không “bước ra ánh sáng” và được tự do?
Tại sao việc thú nhận mình là một người xem Tarot lại có thể mang đến sự tự do?
Tôi phải thú nhận rằng mình đã phải đấu tranh rất nhiều để hoàn toàn cởi mở về công việc của mình. Tôi có một bộ mặt hết sức “chính chuyên” phải giữ gìn và tôi chẳng muốn bất cứ thứ gì phá hỏng nó.
Nhưng cuối cùng tôi đã quyết định từ bỏ công việc của mình và bắt đầu sự nghiệp Tarot, tôi muốn mình thực sự là mình và làm những điều mình thực sự muốn.
Tại sao phải trốn tránh? Tại sao phải cảm thấy xấu hổ về việc mình làm để sinh nhai, hay cảm thấy ngượng ngập và chối bỏ nó?
Tôi giúp người khác chuyển hoá cuộc sống của họ. Cũng giống như việc tôi sử dụng 78 lá bài tarot có hình ảnh trên đó nhằm giúp bản thân chạm vào trực giác của mình.
Và hơn nữa là tôi tạo ra một công việc thành công và đáp ứng mong muốn của mình mà vừa có thể giúp tôi có nhiều thời gian với gia đình mình, vừa mang đến thay đổi cho người khác.
Vậy thì bạn còn bối rối về điều gì nữa?
Khi tôi bắt đầu nhìn nhận việc xem Tarot của mình là một cách chính đáng để giúp đỡ mọi người cũng như phát triển công việc hỗ trợ cuộc sống của mình, tôi cảm thấy tự tin và cởi mở hơn về điều đó.
Và khi tôi đã thoải mái hơn thì tôi cảm thấy bản thân mình đáng tin và hài hoà hơn. Tôi lại là chính mình. Và nó mang lại một cảm giác thật tuyệt vời.
Bạn có đồng tình với tôi không?
Làm cách nào để tự tin và kiêu hãnh “bước ra ánh sáng”
Điều này có thể hơi đáng sợ – bạn chẳng biết phản ứng của mọi người sẽ ra sao và chẳng biết là mình có làm mọi việc càng rối beng lên không vì những câu chữ vụng về của mình. Vì thế khi mà bạn muốn thú nhận việc đó, điều quan trọng là bạn phải cảm thấy tự tin.
Và đây là một số gợi ý của tôi:
Phải có một điểm tựa. Hãy chuẩn bị một bài nói khoảng 30 giây về thứ bạn làm và những giá trị bạn mang đến cho người khác. Đừng chỉ nói rằng, “Tôi là một người xem bài Tarot” và nhanh chóng thay đổi đề tài. Hãy nói về những điều bạn thực sự làm – “Tôi truyền cảm hứng và chỉ dẫn mọi người vượt qua những khó khăn và những giây phút bối rối trong cuộc sống của họ thông qua những lá bài Tarot.”
Hãy tiến hành nó một cách chậm rãi. Thay đổi thông tin cá nhân trên LinkedIn và Facebook / Google + của mình thành “Nghề nghiệp: Người Xem Tarot” có thể là một thời gian sau khi bạn đã cho những người bạn thân của mình biết hoặc đã đăng hình của bạn lên trang cá nhân của mình. Nếu bạn không thích thì bạn cũng không phải làm tất cả những điều này.
Đừng hạ thấp bản thân. Nếu bạn muốn nói ra, chỉ cần thẳng thắng nói ra. Đừng nói rằng, “Ờ thì tôi là một người xem Tarot. À, tôi biết đều đó đó có vẻ ngớ ngẩn phải không? Nhưng mà tôi cũng làm những thứ khác nữa – có muốn nghe về chúng không?” Hãy tự tin về điều đó. Bạn hãy nói rằng, “Tôi là một người xem Tarot và tôi yêu những gì mình làm. Tôi giúp nhiều người tìm thấy bản thân mình nhằm xác định những thử thách trong cuộc sống của họ. Tôi cảm thấy may mắn vì có khả năng làm điều đó để kiếm sống!”
Hãy có một quan điểm rõ ràng về cách mà Tarot vận hành. Người khác thường sẽ có xu hướng hỏi bạn rằng nó vận hành ra sao. Hãy luôn sẵn sàng để giải thích điều đó và cách mà bạn tin rằng Tarot giúp cho bạn truyền cảm hứng và hướng dẫn người khác.
Đừng tỏ ra “lên lớp” người khác. Bạn và tôi đều yêu Tarot và chúng ta đều tin vào nó. Nhưng không phải ai cũng vậy.
Hãy hiểu rõ về những thứ bạn làm. Bạn có biết rằng Tarot chứa đựng những hệ thống biểu tượng Công giáo? Nếu không, hãy đi tìm hiểu nó ngay! Nếu lần sau có ai đó nói rằng bạn phải xuống địa ngục vì chơi đùa với những thứ của quỷ dữ thì bạn có thể chỉ cho họ thấy rằng Tarot và Công giáo có mối liên hệ như thế nào. (À mà đừng có giở thái độ “lên lớp” đấy nhé)
Bạn có thể nghĩ rằng mình đang trong một căn phòng, trò chuyện với những người bình thường, không có tâm linh, nhưng bạn sẽ chẳng biết được điều đó đâu. Trong một cuộc khảo sát của Biddy Tarot vào năm 2013 thì vẫn có những người như là y tá, luật sư, nhà kinh doanh bất động sản, chủ ngân hàng, nhân viên văn phòng, sinh viên y khoa, huấn luyện viên bơi lội và giáo viên toán… tất thảy họ đều sử dụng Tarot! Ai mà ngờ được chứ? Vì vậy, bạn hãy cứ tận dụng sự hoài nghi – bạn chẳng thể biết được liệu họ cũng đang “ẩn giấu” như mình hay không.
Câu chuyện chia sẻ về việc “ẩn giấu” hay “công khai”
Tôi đã yêu cầu những người trong cộng đồng Biddy Tarot chia sẻ câu chuyện của họ về việc “bước ra khỏi tủ áo”. Sau đây tôi xin lược trích lại một số câu chuyện:
“Tất cả bạn bè đều biết tôi sử dụng Tarot. Nhưng khi lần đầu tôi kể cho mẹ mình nghe thì bà ấy liền hỏi tôi có thực hành thuật phù thuỷ hay không. Và bà cũng chẳng để tôi xem bài cho mình cho đến tận năm trước. Bây giờ thì bà hoàn toàn bị mê hoặc với cách mà những lá bài vận hành. Bà thường hỏi tôi những câu hỏi về cách mà các lá bài xuất hiện ngẫu nhiên và mang đến sự chỉ dẫn cho bà!” – Jake
“Chẳng có gì gọi là “thú nhận mình là một người xem Tarot” với tôi cả, vì từ bé tôi đã có hứng thú với trực giác, biểu tượng và những thứ thần thoại. Cũng chẳng có gì ngạc nhiên với gia đình khi mà tôi mua bộ bài tarot đầu tiên vào lúc mình 12 tuổi. Khi tôi bắt đầu “chuyên nghiệp” vào cuối tuổi đôi mươi, tôi quyết định sử dụng tên thật của mình trên tất cả quảng cáo vì tôi cho rằng, Tarot là một phần con người mình. Tôi tự hào vì mình đã sử dụng Tarot như một công cụ để giúp cho người khác đạt được những hiểu biết về bản thân và cuộc sống của họ.” – James Wells
Quá trình công khai của tôi rất chậm chạp. Gia đình tôi rất ngoan đạo và cho rằng Tarot là những thứ của phù thuỷ và quỷ dữ. Tôi chỉ mới thú nhận gần đây với một vài thành viên thân thiết trong gia đình. Chỉ có anh rể tôi là phản ứng tiêu cực với điều đó. Anh ta hét lên rằng “Trời ạ, cậu sẽ phải xuống địa ngục. Tại sao cậu lại dây dưa với Tarot kia chứ”. Tôi liền nhắc cho anh ta nhớ rằng đã 14 năm anh ta chưa bao giờ đi lễ cũng như đọc Kinh thánh lần nào. Bây giờ thì việc còn lại là giải thích với bố mẹ tôi. Hãy xem mọi thứ sẽ như thế nào đây!” – Hector
“Tôi vẫn còn đang ẩn giấu. Tôi lớn lên trong nhà thờ và cha tôi là một mục sư Tin Lành. Khi tôi nghĩ đến việc công khai thì liền cảm thấy rất lo lắng. Không phải chỉ vì tôi có rất nhiều bạn bè ngoan đạo sẽ nghĩ rằng tôi khác thường mà còn vì tôi sợ cha mẹ sẽ biết rằng tôi không tin rằng Chúa sẽ mở cánh cửa cho tôi đến cuộc sống vĩnh hằng. Ngoài ra, bạn bè tôi cũng chả hiểu được tôi dành hàng giờ cả ngày để học về năng lượng và tìm hiểu cách để hoà hợp thể xác và linh hồn mình. Họ chỉ nghĩ rằng tôi là một bà mẹ lắm con phải lo lắng cho những thứ giống như họ mà chẳng biết rằng tôi hoàn toàn khác biệt.” – Kim
“Tôi vẫn chưa công khai. Gia đình và bạn thân thì đã biết rồi nhưng do tính chất công việc về chăm sóc sức khoẻ, một nơi có nhiều người đau đớn và chịu tổn thương vì thế tôi thà im lặng còn hơn.” – Anon
“Tôi lớn lên tại một thị trấn nhỏ vùng Trung Tây Hoa Kỳ, người dân ở đây vẫn còn thành kiến với bài Tarot. Có rất nhiều người theo đạo không chấp nhận nó. Khi tôi mua bộ Tarot đầu tiên vào năm 17 tuổi, tôi phải chờ đến đêm cho mọi người ngủ hết đi mới có thể mang nó ra thực tập. Thi thoảng tôi lái xe đi đâu đó rồi dừng lại và dùng ghế sau để trải một trải bài nào đó. Đến khi tôi 30 tuổi thì tôi mới cho gia đình và các bạn của mình biết về điều đó. Một câu hỏi từ người bạn mới khiến tôi thực sự muốn công khai những gì mình làm. Tôi nghĩ đã đến lúc mình bước ra ngoài và cho mọi người biết mình thực sự là ai.” – Curtis
“Tôi bắt đầu xem bài cho bạn mình sau khi tham dự một khoá học tâm linh. Tôi không nghĩ rằng sẽ bắt đầu xem bài cho người khác, nhưng dường như tôi đọc được những thứ rất chính xác khi xem cho họ. Tôi thực sự chẳng muốn “công khai” tý nào vì tôi là một diễn viên và người dẫn chương trình, vì thế tôi dùng tên đệm và họ để nguỵ trang. Tôi thường nhận đọc qua email cho khoảng 10 người một tuần. Tôi thích xem cho người khác nhưng tôi thường hiếm khi nói về điều đó.” – Maria Thomas
Còn bạn thì sao? Bạn đã công khai hay còn “trốn trong tủ áo”?
Theo Biddy Tarot